Ánh mắt Giang Thanh Nguyệt vô hồn, đầu óc trống rỗng, cô chỉ biết mình phải nhanh chóng về nhà.
Nên cô đẩy tay Chu Chính Đình đang giữ cô ra: “Tôi phải về nhà, phải đi ngay bây giờ.”
Nói xong, lập tức quay người bỏ chạy.
Chu Chính Đình bị dáng vẻ của cô dọa sợ, làm sao yên tâm để cô tự đi về như thế này.
Anh kéo cô ra xe, nói: “Em muốn đi đâu? Tôi đưa em đến đó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây