“Tôi biết cô đang nghĩ gì, nếu cô nói chuyện hai đứa bé cũng chẳng mang lại lợi ích gì cho cô, đúng không?”
Bị đoán trúng lần nữa, Phương Như Vân có vẻ đã rất tức giận rồi.
Cô ta vất vả nghe ngóng lâu như vậy, cuối cùng cũng không uy hiếp được Giang Thanh Nguyệt thì thôi.
Ngược lại, cô ta còn bị cô nhìn thấu một cách dễ dàng.
Phương Như Vân âm thầm nghiến răng nghiến lợi: “Giang Thanh Nguyệt, cô cứ chờ đó cho tôi, hãy đợi đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây