Giang Vệ Đông không ngờ Giang Thanh Nguyệt lại bốc hỏa lớn như vậy, lập tức mềm xuống: “Em gái, anh công nhận lần này phải cảm ơn Chu Chính Đình nhưng dù cậu ta không tới thì tổng biên Tống cũng sẽ giúp đỡ giải quyết thôi, khi ấy chúng ta đã bàn luận sắp xong rồi mà.”
“Sau đó, Chu Chính Đình vừa tới đã báo công an, bắt tất cả bọn họ đi. Em nói xem, đều là người làm ăn buôn bán ở Bắc Kinh, nếu sau này đám người kia ra tù có khi nào sẽ tới trả thù chúng ta hay không?”
Bước chân Giang Thanh Nguyệt chợt dừng lại.
Quả nhiên, sau khi lên thành phố Bắc Kinh, anh ba đã chịu không ít ảnh hưởng, thật ra đây cũng là chuyện rất bình thường mà thôi.
Nhất là trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng như bây giờ, mỗi người đều đang tranh giành nhau kiếm tiền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây