Sau đó cô lại nói tiếp: “Anh ba à, anh đừng nói em nữa. Lần trước mẹ gọi điện cho em, là nhờ em để mắt tới anh đó, mẹ nói anh cũng không nhỏ gì nữa, hỏi anh rốt cuộc muốn biết anh muốn cái gì.”
Vương Tú Hà mím môi cười nói: “Anh ba con thì không cần con lo lắng cho nó đâu, trong lòng nó chắc cũng đã có chủ ý, nếu không nó cũng sẽ không kiên quyết như vậy chạy về Bắc Kinh.”
Giang Thanh Nguyệt đột nhiên nhận ra.
Gần đây, cô bận rộn với việc giải quyết chuyện của bản thân và Chu Chính Đình, nên không hề chú ý đến.
Nghĩ lại hành vi của anh ba khi Hà Điềm Điềm đến mấy lần trước, Giang Thanh Nguyệt lập tức hiểu ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây