Hôm nay anh đến đây, cũng không muốn lãng phí thời gian để đi bàn luận về những người đàn ông khác.
Trầm mặc một lát, Chu Chính Đình lại ngẩng đầu lên nói: “Nghe giáo sư Vương nói hôm nay em xin nghỉ phép để đi làm phiên dịch cho người khác.”
“Trước đây em đã phải học rất chăm chỉ mới vào được một trường đại học tốt như vậy. Em nên ở lại trường học tập cho tốt. Xã hội con người bên ngoài quá phức tạp, đó không phải là điều em nên làm trong giai đoạn này.”
Giang Thanh Nguyệt hiếm hoi gật đầu: “Tôi biết anh có ý tốt, nhưng anh đang lo lắng quá nhiều rồi. Tôi chưa bao giờ tụt lại trong việc học tập cả. Về việc kiếm tiền như thế nào, tôi tự có chủ kiến của mình.”
Thấy cô nghe không lọt tai lời anh nói, Chu Chính Đình không khỏi tăng mạnh ngữ khí mình lên: “Nếu em thiếu tiền như vậy, tại sao lúc đầu em lại còn hào phóng trả lại tiền cho tôi hả? Vất vả tranh thủ thời gian đi kiếm tiền như vậy, tại sao không thể nhận tiền của tôi? Hơn nữa, trước khi ly hôn, mỗi một đồng tôi kiếm được đều có một nửa là của em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây