Chu Chính Đình đã cầm lấy áo khoác: “Quên đi, như vậy sẽ làm phiền người khác, hơn nữa, hôm nay trời đẹp, tôi cũng muốn đi ra ngoài đi dạo.”
Giang Thanh Nguyệt suy nghĩ một chút thấy cũng hợp lý, anh nằm trên giường mãi chắc cũng sắp mọc nấm đến nơi rồi.
Đẩy anh ra ngoài đi dạo cũng tốt.
Giang Thanh Nguyệt nhìn áo khoác trên tay anh: “Cái này không được, bên ngoài vẫn còn lạnh.”
Vừa nói, lại cầm lấy áo khoác quân đội đưa cho anh mặc thêm vào, lại dùng tấm thảm phủ lên đùi anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây