Qua mùa xuân, Giang Thanh Nguyệt liền bận rộn thu xếp hành lý.
Vương Tú Chi thấy con gái hai ngày nay đều bận rộn, còn phải thức đêm viết bản thảo, làm phiên dịch, không nhịn được phàn nàn về Chu Chính Đình.
“Tết năm nay Chính Đình không về ăn tết với con thì cũng thôi đi, bây giờ con sắp phải đi thành phố Bắc Kinh, sao nó cũng không chịu xin nghỉ quay về đi với con thế?”
“Hai đứa cãi nhau à?”
Giang Thanh Nguyệt cười một tiếng, “Mẹ, mẹ đang nghĩ gì thế, trước đó con nói với mẹ rồi mà? Cấp trên sắp xếp nhiệm vụ cho anh ấy nên không về được, dù sao quân nhân anh ấy cũng chỉ có thể phục tùng vô điều kiện.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây