[Phó Văn cảnh, con đi ra đây cho mẹ.]
Mẹ Tô vẫn đang gào khóc: [Cực khổ lắm mẹ mới nuôi lớn được đứa con gái mẹ trưởng thành, gả cho một ông già như con thì cũng không sao, nhưng bây giờ con còn muốn đưa con bé đi, đưa con bé đến một nơi xa xôi như vậy, các con đi chuyến này, thì mẹ sẽ được gặp lại con bé trong cuộc đời này nữa sao? Con không thể làm như vậy được đâu!]
Tô Nhuyễn Nhuyễn rũ mắt xuống, nhìn mẹ Tô với đôi mắt lạnh lùng: [Mẹ à, nếu mẹ đã không muốn rời xa con đến mức này, vậy thì con sẽ không đi nữa.]
Mẹ Tô đang hứng khởii khóc, nhanh chóng ngừng khóc, ngẩng đầu lên, nhìn Tô Nhuyễn Nhuyễn với ánh mắt kinh ngạc: [Con đang nói cái gì vậy?]
Tô Nhuyễn Nhuyễn nở một nụ cười ngọt ngào với mẹ Tô, rất nghiêm túc nói: [Con nói là, con sẽ không đi, con sẽ không đi vào quân đội nữa.]
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây