Lúc này Phó Văn Cảnh rất chật vật, quần áo trên người rách tươm không còn nguyên vẹn, còn lỗ chỗ vệt máu đen.
Có thể nhìn thấy cơ thể đầy vết thương của anh qua bộ quần áo rách tươm.
Tô Nhuyễn Nhuyễn nhìn một lát, đột nhiên nhận ra một vấn đề.
“Ông xã, áo chống đạn em đưa cho anh đâu?”
Phó Văn Cảnh cười khổ một tiếng, “Bị anh ném rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây