Tô Nhuyễn Nhuyễn hít sâu vài hơi, chớp mắt thật mạnh rồi cố nén cơn nấc trong cổ họng.
Cô giơ tay lên xoa đầu Tiểu Tứ.
“Tiểu Tứ đừng lo, mẹ không buồn đâu. Ba sẽ về thôi.”
Ngồi rất lâu, thấy bốn anh em hoàn toàn không sao, Tô Nhuyễn Nhuyễn mới xuống bếp nấu ăn.
Cũng may bây giờ có đèn, trời bên ngoài tối hù, họ không phải trong bóng tối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây