Lúc đầu, giọng của Lưu Tú Nga còn hơi lí nhí, nhưng càng lúc về sau cô nói càng dõng dạc, tự tin hơn, giọng to hơn hẳn.
Tới cuối cùng, cô ấy còn nhìn Tô Nhuyễn Nhuyễn, cao giọng nói: “Em dâu bảy, cả nhà chúng ta đều biết chuyện em muốn đi nhập ngũ này, nhưng sao em lại không nói cho mẹ em biết thế hả? Tuy là em đã gả qua đây nhưng có lý nào lại bỏ mặc nhà mẹ đẻ của mình.”
Ngược lại, Tô Nhuyễn Nhuyễn không những không hề tức giận mà còn gật đầu đồng ý: “Chị dâu, chị nói đúng, em cảm thấy rất có lý. Có lẽ buổi chiều em sẽ về nhà nói chuyện tử tế lại với mẹ.”
“Chẳng qua đi về tay không thì đúng là không ổn nhỉ. Thôi thì gà rừng và thỏ hoang các thứ, mỗi loại lấy một con đi. Cái này đều do em và Phó Văn Cảnh bắt về, giờ lấy hai con chắc cũng không vấn đề gì đâu ha.”
“Mẹ, mẹ nói xem có đúng không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây