Trở lại phòng của mình, đặt bốn đứa trẻ mệt mỏi trên giường đất, đắp kín chăn cho bọn nó, lúc này Tô Nhuyễn Nhuyễn mới nhìn Phó Văn Cảnh.
“Ba hôm nay rất không vui, mẹ cũng có tâm sự nặng nề.”
Phó Văn Cảnh gật gật đầu, thở dài một hơi: “Ba mẹ là nhớ anh cả bọn họ, anh nghĩ năm sau trời ấm lên, hỏi họ có muốn về thăm một chút hay không, nếu là muốn, thì để cho họ trở về vài ngày.
Tô Nhuyễn Nhuyễn nhíu mày: “Viện trong nhà đã lâu không có người ở, nếu ba mẹ còn phải dọn dẹp...”
“Không cần dọn dẹp.” Phó Văn Cảnh lắc đầu cười, ba mẹ trở về nhất định sẽ không về tay không, đến lúc đó anh cả bọn họ nhất định sẽ tranh giành qua đó ở, đợi ở xong, chắc cũng nên trở về rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây