Mặt Trần Quốc Phú càng đen. “Hiện tại là thời đại mới, không có cái vụ mê tín kia. Con lại không có làm chuyện gì trái với lương tâm, lúc cô ấy còn sống, con đối với cô ấy không tốt sao? Chi phí ăn mặc con để cô ấy chịu thiệt thòi chỗ nào? Cô ấy trợ cấp nhà mẹ đẻ, từ trước đến nay con đều không hai lời, còn để cho em gái của cô ấy ở lại đây một hai năm, trước nay con cũng chưa nói gì. Đàn ông làm được đến mức này, cô ấy cũng nên biết đủ rồi. Cô ấy chết con cũng đau lòng, nhưng không thể cứ đau lòng như vậy không cần sống nữa sao? Trước kia con cùng Mạn Mạn là trong sạch, sau này cũng vì chăm sóc đứa trẻ, mới cưới Mạn Mạn vào nhà...”
Tôi khinh! Mẹ Lý hung hăng phỉ nhổ Trần Quốc Phú: “Cậu nói thật dễ nghe, là vì để cô ta chăm sóc đứa trẻ? Nhưng cô ta chăm sóc thế nào, cậu lại chăm sóc thế nào? Ba đứa trẻ đang khỏe mạnh, hiện tại đều bị cậu đánh chết rồi.”
“Con đánh chúng nó, là vì tốt cho chúng nó. Tuổi chúng nó còn nhỏ không hỏi tốt, hiện tại không giáo dục, để sau này mới giáo dục thì muộn rồi.”
“Không cần cậu phải giáo dục.” Mẹ Lý gào thét khàn cả giọng: “Có mẹ kế thì sẽ có ba kế, ba kế như cậu còn nhẫn tâm hơn mẹ kế. Hôm nay tôi phải mang đám cháu ngoại tôi đi, dù sao câu đã có hồ ly tinh, về sau có thể sinh lại được. Chúng nó là con của Phụng Kiều, tôi không thể trơ mắt nhìn chúng nó theo cậu chịu khổ.”
Trần Quốc Phú là người theo chủ nghĩa gia trưởng, đương nhiên không thể đồng ý để con của mình đi theo ông ngoại bà ngoại được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây