“Anh anh anh... anh nói gì vậy? Không lẽ vì con hồ ly này mà anh muốn bắt mẹ anh đi à?
Được rồi, tôi biết con ả đó là một con cáo gian manh xảo quyệt mà, nếu không thì làm sao anh có thể bị mê hoặc như vậy chứ? Kể cả mẹ ruột của mình cũng không ta!”
Mẹ Trần càng khóc càng lớn, ngồi bịch xuống đất, vừa vỗ đùi vừa khóc lớn.
“Ôi trời ơi! Tôi làm nên tội gì thế này? Đứa con trai mà tôi vất vả nuôi từ bé, giờ nó giỏi nó lớn rồi, không gọi tôi một tiếng mẹ thì thôi đi, lại còn muốn bắt mẹ nó để chạy theo một con hồ ly, con hồ ly đó còn đang giữ giọt máu nhà tôi nữa.
Con trai tôi đã có thể như vậy với mẹ nó như vậy rồi, thì tôi còn sống làm gì nữa? Chẳng bằng tôi chết luôn đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây