“Cường Đông à, là ai nói với cháu những lời này thế? Toàn mấy lời vớ vẩn. Sao dì có thể không có liên quan đến cái nhà này chứ? Mẹ cháu là chị ruột của dì, dì là dì của cháu mà, trong cơ thể chúng ta chảy chung một dòng máu đấy! Chính vì mẹ cháu không còn, dì sợ cha cháu không quan tâm đến các cháu nên dì mới ở…”
“Điêu toa!” Trần Cường Đông cao giọng hét lớn ngắt lời Lý Lan Phương: “Cha tôi rất tốt với chúng tôi, căn bản không cần dì xía vào, dì chỉ đang ấp ủ âm mưu thôi.”
Lý Lan Phương thấy rất bất lực và hơi đau lòng.
Cô ta ngây ngốc nhìn Trần Cường Đông nhưng không biết phải nói gì.
Lý Lan Phương tiếp tục quay đầu nhìn hai người vẫn đang ôm mình: “Cường Bắc, Mai Tử, hai đứa cũng nghĩ thế sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây