Tô Nhuyễn Nhuyễn thời dài một hơi: “Nhân sinh vô thường, phải quý trọng mỗi một ngày, lúc làm chuyện gì cũng đều phải cẩn thận một chút, cố gắng đừng để xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy, nếu không bản thân chịu tội, người trong nhà cũng chịu khổ theo.”
“Em nói đúng.” Ngưu Quế Phương gật đầu đồng ý: “Trong lòng chị cũng nghĩ như vậy, nhưng nói không ra được, vẫn là em gái Nhuyễn biết nói.”
Đột nhiên được khen, Tô Nhuyễn Nhuyễn cũng có chút dở khóc dở cười.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, tốc độ thật ra cũng không chậm, rất nhanh đã đuổi theo mấy người phía trước.
Lúc sắp đi ra khỏi cửa bệnh viện, Tô Nhuyễn Nhuyễn vẫn theo bản năng quay đầu lại nhìn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây