Vẻ mặt Lưu Tú Nga trở nên cứng ngắc, cô ta nhanh chóng xua tay giải thích: “Làm sao có thể chứ! Mẹ, mẹ xem mẹ lại suy nghĩ quá nhiều rồi, con chỉ thuận miệng nói thôi.”
“Có phải là thuận miệng nói không thì tự con biết.”
Sau khi nói câu này với Lưu Tú Nga, Vương Mao Ni liền đi thẳng vào nhà.
Tô Nhuyễn Nhuyễn vẫn đi theo Vương Mao Ni, lúc này cô cũng muốn đi vào nhà với Vương Mao Ni.
Nhưng khi đi ngang qua Lưu Tú Nga, Lưu Tú Nga kéo tay cô lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây