Giọng nói của Tô Nhuyễn Nhuyễn rất kiên định, không chút do dự. Tuy trong lòng vẫn còn lo lắng nhưng sau khi nghe những lời này của Tô Nhuyễn Nhuyễn, Phó Tư Nha cũng cảm thấy an tâm hơn.
“Thật sao ạ? Thật sự có thể đưa các anh đi cùng sao?” Có lẽ vì quá vui mừng, giọng nói của Phó Tư Nha có chút run rẩy, đôi mắt ánh lên niềm hy vọng.
Tô Nhuyễn Nhuyễn gật đầu chắc nịch: “Đương nhiên là thật rồi, chẳng lẽ cháu cho rằng thím bảy là người hay nói dối sao?”
“Không ạ.” Phó Tư Nha vội vàng lắc đầu nguầy nguậy, khẳng định chắc nịch.
Nhận được câu trả lời chắc chắn, Phó Tư Nha hoàn toàn yên tâm, vẻ mặt cũng trở nên hoạt bát hơn. Cô bé tò mò hỏi: “Thím bảy, chỗ đó có khác gì với đội sản xuất của chúng ta không ạ? Có náo nhiệt không? Có giống như trong huyện không ạ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây