Khi đi đến gần căn nhà cũ, Phó Xuân Sơn dừng lại, nhìn xung quanh, trầm giọng nói: “Sống ở đây hơn nửa đời người, cũng nên ra ngoài ngắm nhìn một chút.”
Vương Mao Ni, dù nét mặt thường nghiêm nghị, lúc này lại lộ rõ vẻ vui mừng sau khi nghe xong.
“Ông nó, ý ông là sao? Ông đồng ý đi với thằng Bảy rồi à?”
Phó Xuân Sơn chắp tay sau lưng, thở dài, dáng vẻ thêm phần lom khom.
“Không đi không được! Không đi sau này rắc rối nhiều lắm!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây