Bốn đứa trẻ tuy không hiểu Vương Mao Ni bận gì, nhưng nghe Tô Nhuyễn Nhuyễn nói vậy liền ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi nhiệt độ trong phòng mát mẻ hơn, Tô Nhuyễn Nhuyễn đóng cửa sổ lại, cho bốn đứa trẻ nằm trên giường đất, rồi nhẹ nhàng kể chuyện cho chúng nghe.
Kể xong một câu chuyện ngắn, bốn đứa trẻ đã ngủ thiếp đi.
Nhìn khuôn mặt thanh thản của các con, Tô Nhuyễn Nhuyễn không khỏi lo lắng cho Phó Cửu Oa.
Phó Cửu Oa cũng chỉ là một đứa trẻ năm, sáu tuổi, ngây thơ non nớt. Tuy bị Trương Xuân Hà dạy hư nhưng cũng không phải đứa trẻ nghịch ngợm. Tô Nhuyễn Nhuyễn không thể tưởng tượng nổi đứa trẻ như vậy lại có thể gặp chuyện gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây