Dù sao Phó Xuân Sơn cũng làm đội trưởng nhiều năm, ít nhiều cũng có uy nghiêm. Nghe Triệu Kim Điền nói vậy, ông liền lạnh lùng hỏi: “Cậu bị đánh thì liên quan gì đến tôi? Chẳng lẽ tôi đánh cậu à?”
“Người đánh tôi tuy không phải đội trưởng, nhưng là cháu trai của ông.”
“Cậu có ý gì?”
“Ý gì à?” Triệu Kim Điền giơ một ngón tay lên, chỉ thẳng mặt Phó Xuân Sơn: “Những vết thương trên mặt và người tôi đều là do cái thằng nhóc Phó Tư Oa nhà ông gây ra. Cái thằng nhóc không cha không mẹ đó, giờ đang sống ở nhà ông, tôi không tìm ông thì tìm ai? Ông là đại đội trưởng thì cũng không thể bao che được. Tôi với nó vô oan vô cớ, nó lại đánh tôi ra nông nỗi này, chuyện này không thể bỏ qua như vậy được. Đại đội trưởng, ông phải cho tôi một lời giải thích thỏa đáng.”
Nghe Triệu Kim Điền nói, sắc mặt Phó Xuân Sơn tối sầm lại: “Cậu nói năng cho cẩn thận. Cậu nói thằng bé đánh cậu thì là thằng bé đánh cậu à? Bằng chứng đâu?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây