Chẳng phải lúc trước khi mới về nhà họ Triệu, mẹ cô cũng giặt giũ, nấu nướng, quét dọn, đồng áng đều làm hết sao?
Bây giờ mẹ cô gây ra chuyện lớn như vậy, vẫn được đến nông trường làm việc, công việc lại không nhiều như ở đây, đúng là không còn gì bằng. Nghĩ vậy, nụ cười trên môi Phó Tư Nha càng thêm rạng rỡ.
Thấy cô bé vui vẻ, ánh mắt Phó Văn Cảnh cũng trở nên dịu dàng hơn: “Cháu về phòng nghỉ ngơi đi, đợi các anh cháu về, chú sẽ nói chuyện với bọn họ.”
“Vâng ạ! Cháu sẽ nói với các anh đi gặp chú Bảy.” Nói xong, Phó Tư Nha vui vẻ chạy đi.
Đợi cô bé đi khuất, Tô Nhuyễn Nhuyễn mới quay sang nhìn Phó Văn Cảnh: “Anh về từ lúc nào thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây