À đúng rồi, Lục Nha và anh nó còn vài bộ quần áo cũ, để lát nữa chị tìm xem, đưa cho mấy đứa Tiểu Nhất mặc nhé!
Em dâu bảy, chị nói cho em nghe này, đừng thấy đó là quần áo cũ, quần áo cũ cũng có cái hay của nó. Đặc biệt là trẻ con tuổi này, da dẻ mềm mại, càng nên mặc quần áo cũ, quần áo cũ mềm hơn mà! Em nói có phải không?”
Cũng không đợi Tô Nhuyễn Nhuyễn trả lời, Trương Xuân Hà đã vội vàng nói tiếp: “Việc này không nên chậm trễ, chị về phòng tìm cho em ngay, lát nữa mang sang cho em.”
Vừa nói dứt lời, Trương Xuân Hà đã lập tức vội vàng chạy về phía trước.
Nhìn bóng dáng vội vã rời đi của cô ta, Tô Nhuyễn Nhuyễn cười thầm không thành tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây