Viên Viên đang nằm trên giường trong phòng, đột nhiên nghe thấy có tiếng động, quay đầu lại thấy Tôn Phương Phương thở hổn hển chạy vào.
“Phương Phương?” Viên Viên ngồi dậy, nghi hoặc nhìn Tôn Phương Phương: “Không phải cậu đi giặt quần áo rồi sao? Quần áo đâu? Sao cậu lại về tay không vậy? Cậu chạy nhanh thế làm gì? Có phải quần áo bị nước cuốn trôi rồi không?”
Bình thường giờ này, Viên Viên đã ngủ rồi.
Cũng chính vì vậy, khi Tôn Phương Phương vào phòng, cô ta mới không quá chú ý.
Bây giờ nghe Viên Viên liên tục hỏi một loạt câu hỏi, vẻ mặt Tôn Phương Phương cứng đờ ra trong giây lát, nhưng cô ta đã nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm: “Không phải không phải, quần áo vẫn ổn, chưa giặt xong, chỉ là tớ gặp được một chị dâu trong thôn, chị ấy muốn nhờ tớ viết một lá thư, tớ về lấy giấy bút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây