Mới giặt được vài cái, đã nghe thấy tiếng bước chân đến gần.
Lưu Phượng ngẩng đầu lên, thấy Tôn Phương Phương đã đến trước mặt mình.
“Cô... cô có chuyện gì không?” Lưu Phượng ngập ngừng hỏi.
Tôn Phương Phương cười ngồi xổm xuống: “Chị dâu, em là thanh niên trí thức mới đến đội sản xuất của chúng ta, em tên là Tôn Phương Phương. Chị dâu trông thật đẹp, khi em còn ở thành phố, cũng chẳng gặp được mấy người đẹp hơn chị, chị còn rất nữ tính nữa chứ.”
Không ai không thích nghe người khác khen ngợi mình, đặc biệt là Lưu Phượng, một người luôn chú ý đến hình tượng của bản thân, nghe được lời khen như vậy, càng cảm thấy vui sướng vô cùng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây