Tô Nhuyễn Nhuyễn nghe vậy liên tục gật đầu, “Con đương nhiên không có ý kiến, ba mẹ đồng ý ở cùng chúng con, chúng con vui mừng còn không kịp. Mấy đứa nhỏ cũng muốn ngày nào cũng được gặp ông bà nội.”
Lần này Vương Mao Ni không vội nói, cũng không vội từ chối.
Nhìn bề ngoài có thể thấy Vương Mao Ni rõ ràng có chút động lòng.
Mặc dù động lòng, nhưng Vương Mao Ni cũng không đồng ý, mà nhìn sang Phó Xuân Sơn.
Phó Xuân Sơn im lặng một lúc, rồi chậm rãi lắc đầu, “Chức đại đội trưởng đâu phải nói không làm là không làm được, thằng bảy, con đừng nghĩ nhiều quá, ba mẹ còn trẻ, còn làm được, không cần con lo lắng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây