“Tư Oa, Ngũ Oa, Tư Nha, các con còn nhỏ, có những việc các con còn chưa hiểu. Các con mau nhanh đi, nên đi học thì đi học, nên đi làm thì đi làm, mẹ vẫn là câu nói kia, cho dù về sau mẹ không ở nhà họ Phó, mẹ vẫn là mẹ của các con, mẹ sẽ không mặc kệ các con.”
Lưu Phượng nói xong, cúi đầu thấp xuống: “Kim Điền, chúng ta đi thôi.”
Cô ấy nói rồi đi lên phía trước.
Cũng không thấy cô ấy dùng sức, đẩy ba anh em đang che cửa ra, xách theo túi đựng hành lý, sải bước đi ra ngoài.
Triệu Kim Điền không gấp đi theo sau, mắt tràn đầy ý cười nhìn ba anh em Phó Tư Oa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây