Đến lúc đó, cho dù Tô Nhuyễn Nhuyễn có mồm mép đến đâu, cũng không thể giải thích rõ ràng.
Chỉ nghĩ đến đây thôi, Tô Nhuyễn Nhuyễn đã cảm thấy khóc không ra nước mắt.
Cuối cùng, không còn lựa chọn nào khác, cô chỉ có thể rưng rưng trốn sau gốc cây, chờ cho đến khi hai người rời đi rồi tính tiếp.
Có lẽ là vì hai người cảm thấy ở xung quanh đây không có ai khác, cho nên khi nói chuyện cũng không cố ý hạ giọng.
Cũng chính vì khoảng cách khá gần, nên Tô Nhuyễn Nhuyễn có thể nghe rõ cuộc trò chuyện của họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây