Tô Nhuyễn Nhuyễn dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn mẹ Tô diễn trò, cho đến khi động tác của mẹ Tô hoàn toàn dừng lại, lúc này Tô Nhuyễn Nhuyễn mới hỏi một cách chân thành.
“Mẹ, vừa rồi mẹ nói nhiều như vậy, mẹ có mệt không? Có khát không? Có cần con bưng cho mẹ một chén nước không, mẹ uống xong có thể nói tiếp.”
Lần này mẹ Tô rõ ràng đã chuẩn bị đầy đủ mới đến đây, bà ấy vẫn không hề cảm thấy xấu hổ một chút nào khi Tô Nhuyễn Nhuyễn hỏi câu này.
“Không cần.” Mẹ Tô trực tiếp xua tay: “Mẹ không uống nổi nước của con đâu.”
Vẻ mặt Tô Nhuyễn Nhuyễn tràn ngập xấu hổ: “Mẹ, nước của con mẹ cũng không uống nổi, vậy những thứ khác chắc chắn là mẹ cũng không ăn nổi, không dùng nổi. Những năm qua mẹ và ba con không dạy con điều gì khác, chỉ dạy con một điều duy nhất là không thể làm ba mẹ khó xử.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây