Nếu có người nằm ở trên giường một đêm, không thể tránh khỏi việc chiếc giường sẽ trở nên lộn xộn, không thể có khả năng chiếc giường lại ngay ngắn như thế kia.
Trừ phi Phương Phương nằm lên, rồi lẳng lặng nằm yên, không hề nhúc nhích, nếu không giường của cô ta sẽ không như bây giờ.
Phó Văn Cảnh chậm rãi lắc đầu: “Anh cũng không biết cô ấy muốn làm cái gì, nhưng cho dù cô ấy có nghĩ như thế nào cũng không phải điều quan trọng. Có anh ở đây, cô ấy có bất kỳ tính toán gì, chắc chắn đều sẽ thất bại.”
Đây cũng không phải do Phó Văn Cảnh mạnh miệng, mà thực sự anh có khả năng làm được điều đó.
Cũng là bởi vì có Phó Văn Cảnh ở bên cạnh mình, cô biết vừa rồi Phó Văn Cảnh nhất định đã tỉnh lại, cho nên Tô Nhuyễn Nhuyễn mới dám lấy thân mạo hiểm, nhắm mắt chờ đợi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây