Tuy rằng Phó Văn Cảnh vẫn luôn không mở miệng nói chuyện, nhưng chỉ cần nghe thấy hơi thở của anh, Tô Nhuyễn Nhuyễn cũng biết được anh không hề ngủ.
Hai người đều không mở miệng nói chuyện, cả hai chỉ nắm tay nhau, yên lặng làm bạn rồi an ủi lẫn nhau.
Cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng Tô Nhuyễn Nhuyễn cũng mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Lần thứ hai sau khi tỉnh dậy, cô được Phó Văn Cảnh nhẹ nhàng lay động.
Trước khi mở mắt vẫn còn cảm giác mơ hồ, nhưng khi mở mắt ra, trong nháy mắt Tô Nhuyễn Nhuyễn đã tỉnh táo lại: “Chồng, mấy giờ rồi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây