“Các cháu thật là những đứa trẻ có hiếu, nhưng ngược lại là có rất nhiều người, đã xa nhà lâu như vậy, ba năm năm năm mười năm hay tám năm cũng nhất định không muốn trở về thăm ba mẹ của mình, con cái không biết nghĩ tới ba mẹ, chứ đừng nói tới chuyện có tình cảm.”
“Nếu có thể ở nhà, ai lại nguyện ý đi xa tha hương, quanh năm không trở về đâu!”
Triệu Quyên Tử thở dài theo: “Nói cũng đúng, nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, hai cháu mang theo bốn đứa nhỏ kia trở về, lúc ngồi xe lửa nhất định phải chú ý, tôi có nghe nói, mấy người có tâm địa xấu xa, chuyên môn bắt cóc con của người khác.”
“Bác Triệu nhắc nhở rất đúng, chúng cháu cũng nghĩ tới điều này, nên cũng không mang theo quá nhiều đồ, chỉ trang bị hành lý đơn giản, còn những thứ khác đều là thứ yếu, chỉ cần chăm sóc tốt mấy đứa nhỏ.”
“Đó là việc nên làm” Triệu Quyên Tử đồng ý: “Trong nhà không có gì cả, chỉ cần mang ít đồ dùng cho trẻ là được, những thứ khác đều là thứ yếu, chỉ có an toàn của trẻ mới là quan trọng nhất. Khi nào hai cháu sẽ khởi hành? Đến lúc đó tôi sẽ đi tiễn hai người.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây