Phó Văn Cảnh và bốn đứa bé lúc này đều nhìn chằm chằm tấm rèm, mặt Phó Văn Cảnh trông rất bất lực.
Mà trên mặt bốn đứa bé vô cùng tò mò và kinh ngạc.
Bọn chúng thật sự rất quá tò mò, tại sao Tô Nhuyễn Nhuyễn đi ra ngoài nhanh như vậy, nói biến mất liền biến mất.
Phó Văn Cảnh nhanh chóng dời ánh mắt đi, hướng sang phía bốn đứa bé.
“Lại đây, ba ba nói chuyện với các con một chút. Trời lạnh như thế, tại sao các con cứ nhất quyết phải ra ngoài, mẹ các con nói chuyện, các con cũng không nghe...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây