“Chắc không bao lâu nữa sẽ nhận được hồi âm, em cũng đừng quá sốt ruột mà tức giận. Nói trắng ra, bị thương ở tay chân cũng không phải chuyện gì to tát.”
Không phải Tô Nhuyễn Nhuyễn không hiểu Ngưu Quế Phương nói gì.
Chỉ là cô không tận mắt nhìn thấy vết thương của Vương Mao Ni, cũng không có mô tả chi tiết nên cô thực sự không thể yên tâm được.
Nhưng cô ở quá xa, cũng chỉ có thể làm được bấy nhiêu việc như này, cho dù có lo lắng, cũng không còn cách nào khác ngoài đè nén sự lo lắng của mình, nói với Ngưu Quế Phương: “Em biết tất cả những điều này. Cảm ơn chị dâu đã an ủi em.”
“Giữa hai chúng ta, còn nói cảm ơn với không cảm ơn cái gì? Chỉ cần em cư xử tốt là được. Mặc dù trong viện này có rất nhiều vợ quân nhân sống ở đây, nhưng tính tình tương hợp với nhau lại rất ít. Chị không muốn em xảy ra bất cứ điều gì, nếu không sau này thậm chí sẽ không có ai để nói chuyện với chị nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây