Buổi tối, ánh nắng đã biến thành màu vàng cam, gió đêm thổi qua, Tô Nhuyễn Nhuyễn và bốn đứa con ngồi trên chiếc giường tre dưới giàn nho, Ngưu Quế Phương cũng ngồi bên cạnh cô, còn ba anh em Hồng Nha thì chạy ngoài sân, thỉnh thoảng lại chạy qua chơi đùa với bốn đứa nhóc.
Nếu không phải bọn chúng chưa biết chạy, Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy bốn đứa nhóc này cũng rất muốn cùng chạy vòng vòng với đám Hồng Nha đám.
Ánh mắt của mấy đứa vẫn luôn dán chặt vào anh em Hồng Nha, ánh mắt đều đang sáng ngời.
Nhìn thấy bọn chúng như vậy, Tô Nhuyễn Nhuyễn không nhịn được phải bật cười: “Mỗi lần đám Hồng Nha tới đây, mấy đứa nhóc này đều rất hưng phấn.”
“Trẻ con luôn như vậy, đặc biệt là khi còn nhỏ tuổi, thích chơi đùa với người lớn.” Ngưu Quế Phương nói: “Chờ đến lúc bọn chúng lớn hơn một chút, chúng nó sẽ không thể thành thật ngồi đây đâu, nếu biết bò thì sẽ bò qua đó qua. Khi mới tập đi, phải có người đuổi theo, lúc đó mệt lắm đây!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây