Nói xong, Tô Nhuyễn Nhuyễn không nhìn ba người nhà họ Tô nữa, kéo Phó Văn Cảnh ra khỏi phòng, đi thẳng về căn phòng phía đông.
Vừa vào phòng, Tô Nhuyễn Nhuyễn lập tức đóng cửa lại.
Vương Mao Ni lúc này mới chậm rãi nói: “Mọi chuyện đã giải quyết xong chưa?”
Tô Nhuyễn Nhuyễn gật đầu: “Rồi ạ, những gì cần nói con đã nói hết, còn cậu ấy viết giấy cam đoan. Mẹ, khi mẹ về nhà, con phải làm phiền mẹ giám sát bọn họ dùm con. Nếu như bọn họ vẫn không đàng hoàng, chỉ cần viết thư nói với con.”
Vương Mao Ni chăm chú nhìn Tô Nhuyễn Nhuyễn, như muốn nhìn ra được từ trên mặt cô xem lời nói của cô có đang là thật hay không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây