“Vậy... vậy thì con cũng không thể đá em trai mình. Con mau xin lỗi em trai mình đi. Cả con và chồng con đều đá thằng bé một phát. Thằng bé chắc chắn đã bị thương nặng, con còn phải trả cho thằng bé mấy chục tệ tiền chi phí thuốc men và phí tổn thất tinh thần, còn phải có một tấm phiếu nữa, nếu không chuyện này sẽ không bao giờ kết thúc đâu!”
Một khi liên quan đến tiền và phiếu, bộ não của Tô Thành Tài trở nên rất hữu ích, cậu ta gật đầu đồng ý: “Đúng vậy! Nếu không đưa thì mọi chuyện sẽ không kết thúc đâu!”
Tô Nhuyễn Nhuyễn cười lạnh nói: “Vẫn chưa xong đúng không? Vậy cũng không cần mấy người phải ra ngoài gọi người nữa, bây giờ con sẽ ra ngoài gọi người, công khai việc mấy người đã làm. Đến lúc đó mấy người bị kết án, con sẽ có thể cắt đứt quan hệ với mấy người, viết giấy từ mặt, không những không bị liên lụy mà người khác còn khen ngợi con có ý thức giác ngộ cao.”
Những gì Tô Nhuyễn Nhuyễn nói không phải là nói lung tung, cũng không phải là thuận miệng bịa chuyện.
Vào những năm này, có rất nhiều người làm như thế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây