Nhưng lúc này Phó Văn Cảnh đã bước vào nhà, đi tới phòng đông, vừa vén rèm lên, Phó Văn Cảnh liền ngây người tại chỗ.
“Mẹ?”
Phó Văn Cảnh quả thực rất khiếp sợ, vẻ ngạc nhiên trên mặt cũng không giấu được.
“Mẹ, mẹ đến đây lúc nào vậy? Sao lại không nói trước một tiếng?”
Vương Mao Ni đứng lên, đi về phía Phó Văn Cảnh, vừa cười vừa nói: “Mẹ muốn tới lúc nào thì tới, có gì mà phải nói trước. Con còn sợ mẹ không tìm được nhà con à? Cũng đâu phải trước đây mẹ chưa từng tới.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây