“Mạn Mạn!” Triệu Quyên Tử vội ngắt lời Triệu Mạn Mạn: “Nếu cô đến đây để làm việc, thì cô nên làm việc chăm chỉ. Nếu cô cảm thấy không phù hợp thì về nhà trước, sau này tìm được việc phù hợp thì lại đến.”
Triệu Mạn Mạn không hề tức giận vì lời nói của Triệu Quyên Từ mà thay vào đó nhìn Tô Nhuyễn Nhuyễn với đôi mắt sáng quắc.
“Tôi nghe dì Triệu nói, tên chị là Tô Nhuyễn Nhuyễn, chắc chị lớn tuổi hơn tôi đúng không, tôi gọi chị là chị Nhuyễn Nhuyễn nhé?
Bốn đứa trẻ trên giường là sinh bốn phải không? Trông bọn trẻ thật dễ thương.”
Tô Nhuyễn Nhuyễn không biết vì sao đột nhiên Triệu Mạn Mạn lại nói ra lời như vậy, nhưng dù sao cô ta cũng đang khen con mình nên lễ phép gật đầu cười nói: “Trẻ con thì làm gì có đứa nào không đáng yêu chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây