“Chồng, tối nay anh để dì Triệu ngủ với em, anh ngủ ở phòng Tây đi, như vậy tiếng khóc của bọn trẻ sẽ không làm phiền anh, anh có thể nghỉ ngơi thật tốt.”
Phó Văn Cảnh không chút suy nghĩ từ chối: “Không, anh ngủ ở đây, để dì Triệu ngủ ở phòng phía Tây, buổi tối để dì ấy nghỉ ngơi thật tốt, ban ngày lúc anh không có ở nhà mới có sức chăm sóc bọn nhỏ.”
Tô Nhuyễn Nhuyễn nghe xong liền muốn thở dài.
Sinh bốn quả thật là một điều đáng mừng, có cả con trai và con gái, điều này ai mà không thích cơ chứ?
Nhưng nếu không có đủ nhân lực để chăm sóc con cái thì niềm vui sẽ kéo theo những rắc rối bất tận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây