Nghĩ đến đây Tô Nhuyễn Nhuyễn nhìn về phía Phó Văn Cảnh, có điều muốn nói lại thôi.
Phó Văn Cảnh cũng không biết trong lòng Tô Nhuyễn Nhuyễn đang lo lắng cái gì, nhìn thấy vẻ mặt này của Tô Nhuyễn Nhuyễn anh lại vội vàng lên tiếng an ủi: “Mua một hộp, bây giờ mấy đứa vẫn còn nhỏ nên uống cũng không nhiều, một hộp có thể uống được nửa tháng. Trước khi uống hết anh sẽ nghĩ cách lại mua thêm một ít. Nếu như cửa hàng bách hóa ở đây không có thì mình sẽ lên thành phố, nếu ở đó không có nữa thì mình lên tỉnh thành cũng được.”
Nghe thấy lời này của Phó Văn Cảnh khiến Tô Nhuyễn Nhuyễn thật sự nhịn không được nữa.
Rõ ràng cô có thể giải quyết mọi chuyện rất nhẹ nhàng nhưng Phó Văn Cảnh lại muốn vất vả đi đường xa, thậm chí còn có khả năng sẽ đi nhờ người giúp đỡ.
Cô không muốn Phó Văn Cảnh phải vất vả như vậy, cũng không nên để Phó Văn Cảnh vất vả như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây