Bước chân của Phó Văn Cảnh vẫn rất ổn định, hai tay anh đỡ xe ra sức lao về phía trước tranh thủ để tốc độ của xe càng nhanh hơn.
Vốn dĩ chuyện như vậy đã rất khó khăn nhưng thỉnh thoảng anh vẫn mở miệng an ủi Tô Nhuyễn Nhuyễn một câu để Tô Nhuyễn Nhuyễn không phải sợ hãi.
Tô Nhuyễn Nhuyễn nằm trên xe ba bánh, chiếc xe vẫn luôn di chuyển, bởi vì ánh sáng không tốt nên cô nhìn không rõ nét mặt của Phó Văn Cảnh, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được Phó Văn Cảnh đang rất căng thẳng và sợ hãi.
“Chồng, anh đừng lo lắng cũng đừng sợ, không có việc gì đâu.”
Chắc chắn sẽ không có việc gì, nhất định cô có thể bình an sinh con!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây