Sau khi thanh toán phí khám bệnh và phí kiểm tra, nói cảm ơn với bác sĩ xong, Phó Văn Cảnh cẩn thận đỡ Tô Nhuyễn Nhuyễn đi ra ngoài.
Dáng vẻ chú ý cẩn thận kia, như thể là đỡ bảo bối hiếm có nào đó.
Khi về đến nhà, đã là hơn hai giờ.
Tô Nhuyễn Nhuyễn nhìn đồng hồ, giục Phó Văn Cảnh: “Muộn rồi, anh mau đi đi!”
Phó Văn Cảnh lắc đầu: “Không muộn đâu, anh vừa đi làm nhiệm vụ về, có mấy ngày để nghỉ ngơi, có thể ở nhà với em khá lâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây