Tô Nhuyễn Nhuyễn nói xong, Phó Văn Cảnh gật đầu: “Được rồi, vậy em đừng làm việc nặng, nếu trong vại nước không có nước thì đợi anh quay lại múc. Vườn rau trong sân cũng đừng tưới, chờ anh về rồi tưới. Cỏ dại cũng đợi anh về rồi nhổ, ngồi xổm lâu đối với em cũng không tốt.”
“Được rồi, đều nghe anh.”
Hai người bàn bạc xong rồi mới bắt đầu ăn cơm.
Thức ăn nguội hơn một chút so với khi lấy ra khỏi chảo, lại vừa vặn vừa miệng.
Phó Văn Cảnh vốn dĩ không để Tô Nhuyễn Nhuyễn rửa bát, nhưng bây giờ anh thậm chí còn không để Tô Nhuyễn Nhuyễn giúp mình chút nào, chỉ để cô ngồi một bên nhìn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây