Tô Nhuyễn Nhuyễn nghĩ đến sức ăn của Phó Văn Cảnh, gật đầu hiểu.
Nếu như sức ăn mỗi người đều lớn như Phó Văn Cảnh mà nói, như vậy số đồ ăn này, đều có thể ăn hết.
Phó Văn Cảnh đi không lâu, Ngưu Quý Phương liền tới.
Tô Nhuyễn Nhuyễn nhìn phía sau Ngưu Quế Phương, “Chị dâu, ba anh em Hồng Nha đâu? Sao không tới?”
Ngưu Quý Phương cười thoải mái, “Bọn nó không giúp được cái gì, để bọn nó tới làm gì! Bọn trẻ chạy đi chơi với những đứa trẻ khác trong khu tập thể rồi. Em Nhuyễn, em không biết, trẻ con trong khu tập thể chúng ta rất đông, còn đặc biệt biết chơi. Bọn nó chơi chung mà, không cần phải lo lắng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây