Lưu Mỹ Kiều vừa mới dọn dẹp nhà cửa đã xanh mặt: “Ở nông thôn, một đứa trẻ năm tuổi đã có thể tích điểm công việc rồi, nhưng nó biết rằng hôm nay chúng ta sẽ chuyển nhà mà vẫn gây ra nhiều rắc rối như vậy. Anh Chí Vĩ, thằng bé có phải có ý kiến với em mà cố tình ngáng chân em không?”
Phạm Chí Vĩ đương nhiên không thể đồng ý với lời nói của cô ta, anh ta ôn tồn nói: “Đứa nhỏ này không biết gì, đừng tranh cãi với nó. Trước tiên chúng ta tìm người đi, sau đó chúng ta sẽ dạy cho nó một bài học sau.”
Hai người họ đã tìm kiếm khắp khu vực nhưng không tìm thấy cậu bé.
Lưu Mỹ Kiều lúc này cũng sốt ruột, cô bất an nhìn Phạm Chí Vĩ: “Anh Chí Vĩ, ở đây trời đất xa lạ, anh nghĩ nó sẽ đi đâu?”
Phạm Chí Vĩ nghe vậy, trong đầu đột nhiên nảy ra một ý nghĩ đáng sợ, chạy về phía sông: “Cẩu tử, Cẩu tử...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây