Tống Lạc Anh không chịu nhận nhưng cô không chịu nổi sự nhiệt tình của những vị phụ huynh này, không có sự lựa chọn nào khác, Tống Lạc Anh đành phải chấp nhận.
Chẳng mấy chốc có hơn mười người, thoáng cái đã đầy một giỏ.
Cũng có phụ huynh đưa gà và vịt.
Vương Xuân Hương nhìn đồ vật trong phòng chính, cảm khái nói: “Quá nhiệt tình, những bộ quần áo đó để ở nhà cũng lãng phí, chúng ta chỉ nghĩ đến việc đưa cho bọn trẻ trong thôn, không ngờ cha mẹ bọn chúng lại đưa nhiều đồ như vậy, quá khách khí.”
Sáng ngày hôm sau kết thúc bữa ăn lúc tám giờ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây