Vương Xuân Hương lại không biết chút chiêu trò này của ông ấy được sao: “Đều là người quen cả, có ai là không biết ai với ai đâu chứ!”
Tống Thiết Trụ thấy cách này không được, chỉ đành cam chịu: “Quay về, tôi sẽ đưa cho bà toàn bộ số tiền riêng mà tôi có, không giữ lại một đồng nào hết.”
Vương Xuân Hương nhếch mày một cái: “Cam tâm tình nguyện sao?”
Tống Thiết Trụ đặt một tay lên ngực, cắn răng cắn lợi nói: “Tôi chủ động giao hết cho bà, cực kì cam tâm tình nguyện.”
Đừng có hỏi nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây