Vương Chấn gật đầu: “Ngon, nhưng mà lãng phí quá.” Cậu là một người đàn ông, cần gì phải uống mấy thứ này.!
Hoắc Tư Tiêu thấy hai người đang nói chuyện, trong lòng ghen tị, anh không thuận mắt Vương Chấn nữa.
Vương Chấn cảm nhận được luồng khí lạnh từ Hoắc Tư Tiêu, không khỏi rùng mình. Mẹ ơi, đội trưởng đáng sợ quá, cậu thà đi làm việc còn hơn đứng ở đây.
“Đội trưởng, cuốc ở đâu?”
Tống Lạc Anh chỉ vào một góc sân trước: “Ở đó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây