Triệu Tinh lạnh lùng nhìn Tiếu Nguyên Lượng: “Ai bảo miệng anh thối? Người hơn hai mươi tuổi mà không có chút tố chất nào cả.”
Tiếu Nguyên Lượng suýt chút tức ngất đi: “Cô mới không có tố chất, cả nhà cô cũng không có tố chất!”
Ở chung với Tống Lạc Anh đã lâu, Triệu Tinh học gần hết cái tính có thù tất báo của cô. Lúc Triệu Tinh gắn thanh nẹp cho Tiếu Nguyên Lượng, cô ấy còn cố ý mạnh tay giày vò tay hắn ta nữa.
Tiếu Nguyên Lượng đau tới nỗi hét to tựa như ba chết vậy.
“Con bé chết tiệt kia, cô trả thù tôi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây